Văn AK5
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

TÙY BÚT THÁNG CHAP.- PHƯỚC HIỂU CHIA SẺ CÙNG CÁC BẠN

Go down

TÙY BÚT THÁNG CHAP.- PHƯỚC HIỂU CHIA SẺ CÙNG CÁC BẠN Empty TÙY BÚT THÁNG CHAP.- PHƯỚC HIỂU CHIA SẺ CÙNG CÁC BẠN

Bài gửi by phuochieu 08/01/14, 05:08 pm

Hữu Phước ( Phước Hiểu)
Tùy bút
THÁNG CHẠP

Đã thấy xuân về với gió đông
Với trên màu má gái chưa chồng
Bên hiên hàng xóm, cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn trời đôi mắt trong
( Nguyễn Bính)
Tháng chạp năm nào cũng đến. Vậy mà người khách dễ thương ấy cứ khiến lòng tôi bồi hồi, xao xuyến y nguyên như thế ngót nửa thế kỷ sống trên đời này rồi!
Ngày còn nhỏ, cứ mỗi lần sắp đến tết (tháng chạp), tôi lại được sống trong không khí xôn xao, háo hức biết chừng nào. Cả xóm, cả nhà tôi chuẩn bị bao nhiêu thứ để đón tết. Từ việc lặt lá mai đến việc quết bánh phồng, tráng bánh tráng, in bánh in, ép chuối khô, ngào chuối, làm các loại mứt gừng, mứt bí, mứt dừa, gói bánh tét; từ việc làm cỏ xung quanh nhà cho quang đãng đến việc quét dọn, trưng bày nhà cửa, viết, dán câu đối đỏ rực trước hàng hiên…
Rồi mẹ bơi xuồng đi chợ theo con nước đầy tháng chạp…Nhà nghèo, nhưng mẹ khéo tính nên mua không thiếu thứ gì: mỗi đứa con một bộ quần áo mới, tranh truyện Thoại Khanh Châu Tuấn, Trương Chi Mỵ Nương, Tấm Cám… dán lên vách nhà. Mẹ mua mấy kí thịt ba rọi về kho nước dừa, cải, củ kiệu làm dưa…Còn thêm mấy phong pháo nổ cúng rước ông bà chiều cuối năm và đêm giao thừa nữa. Ba cùng anh chị tát mương sau vườn bằng gàu sòng bắt cá lóc, cá rô kho thịt và rọng lại trong lu, ăn và đãi khách suốt ba ngày tết. Mẹ cũng không quên mua con gà giò (nếu năm nào không nuôi được) để cúng mồng 3 đón phúc thần may mắn cho cả năm …
Khi lớn lên đi học đại học xa nhà, cứ gió bấc về lành lạnh, bước sang tháng chạp lại thấy nhớ quê, nhớ nhà hơn bao giờ hết. Vào lớp học mà cứ thấp tha, thấp thỏm trông thông báo hôm nào được nghỉ tết.
Rồi ra trường đi dạy, lấy chồng, có “giang san”riêng, tháng chạp về lại càng bận rộn hơn. Đời sống xã hội phát triển, mọi dịch vụ đều có: không phải quết bánh phồng, làm bánh tráng, các loại mứt đều có sẵn. Hoa trái, thịt cá cũng nhiều hơn. Tôi không phải bơi xuồng đi chợ tết 5 cây số như mẹ. Chợ rất gần nhà, lại có xe máy…Vậy nhưng “tết về từ bàn tay mẹ” là tôi, nên tôi cảm thấy phải lo toan nhiều thứ quá…Thế mới hiểu ngày xưa mẹ đã vất vả thế nào.
Trổ tài khéo léo, tôi đã chuẩn bị các loại dưa từ rằm tháng chạp: củ hành, củ kiệu, dưa cải, kim chi…Tôi cũng làm cả patê thịt và đương nhiên bao giờ cũng có nồi thịt kho nước dừa, hột vịt để ăn suốt các ngày tết, không phải đi chợ. Tuy bánh mứt có sẵn để mua nhưng năm nào tôi cũng làm mứt dừa, mứt đậu ĐàLạt, mứt tầm ruột…để các con có được không khí “tết, tết, tết đến rồi”!...
Và dù bận rộn đến thế nào tôi cũng dành một ngày sau 23 tháng chạp để về quê.
Lúc ba mẹ còn sống, tôi mua một ít bánh mứt, dưa hấu, tranh, lịch… về góp tết. Như thói quen, phong tục ngàn đời, tôi tiếp ba mẹ quét dọn nhà cửa, lau chùi bàn ghế, vật dụng trong nhà…Sau này khi không còn ba mẹ nữa, tôi thêm việc, lau dọn mộ phần, mua hoa về chưng trước mộ, thầm hỏi không biết ở thế giới xa xôi nào đó, mẹ có bận rộn sắm sanh, chuẩn bị tết như ngày nào? Tôi thắp hương thầm khấn vái ba mẹ nơi ấy thật bình yên, đời đời thanh thản, không phải vất vả, khổ cực như ngày còn sống để nuôi nấng đàn con năm đứa chúng tôi nên người…
Tôi về quê còn để ngắm làng hoa Tân Qui Đông, SaĐéc những ngày giáp tết.
Các loại hoa đua nhau khoe sắc, đẹp hết mình vì mùa xuân sắp đến. Người trồng hoa bận rộn hơn bao giờ hết. Họ gói ghém, bao bọc, chuẩn bị cho hoa lên xe, xuống thuyền đi xa, tỏa ra khắp phố phường, thành thị…Tàu xe, người mua kẻ bán tấp nập. Có thể nói không khí xuân về sớm nhất ở làng hoa, chợ hoa…Trong ngất ngây vẻ đẹp của làng hoa tôi tự hỏi, nếu không có người trồng hoa, không có các loại hoa đua nở, tết sẽ thế nào?
Quần áo cũ kỹ, thấm đẫm mồ hôi, da rám nắng, chân tay lấm bùn đất nhưng nụ cười tươi thắm luôn nở trên môi …là chân dung đầy ấn tượng của người trồng hoa quê tôi…
Và năm nào cũng vậy, chiếc xe máy của tôi chở đầy hoa trên đường trở về . Hương hoa thoang thoảng, sắc hoa lung linh và nụ cười chân chất, hiền lành của người trồng hoa theo tôi suốt đoạn đường trở về. Tôi đã mang làng hoa quê hương về tận ngõ nhà mình…
Những công việc, những chuyến đi- về ấy dường như năm nào cũng giống nhau, vậy mà sao tháng chạp năm nào cũng tươi mới, cũng tràn đầy hứng khởi, náo nức đến xốn xang…
10tuổi, 20 tuổi , 30 tuổi…và bây giờ ở tuổi 50, tâm trạng ấy, nỗi niềm ấy vẫn lung linh như một vùng sáng nhất trong tâm hồn tôi…
Đương nhiên, rồi sẽ đến môt lúc nào đó, tôi sẽ không còn có mặt trên cuộc đời này để xôn xao cùng tháng chạp. Vậy nên như một số bạn đọc đã biết, tôi đã nhiều, rất nhiều lần đưa tháng chạp vào thơ để bất tử vẻ đẹp rộn ràng của nó cũng như cảm xúc đắm say của lòng tôi…Mong người đời nay và đời sau đừng hờ hững với tháng chạp của đất trời và tháng chạp của lòng tôi…

( Mồng 7 tháng chạp-Qúy Tỵ
07-1-2014)
phuochieu
phuochieu

Taurus Tuổi : 67
Đến từ : TP Cao Lãnh
Tổng số bài gửi : 70
Điểm : 132
Đã Được Cảm Ơn : 0
Registration date : 03/01/2009

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết