Văn AK5
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Một góc quê nhà

2 posters

Go down

Một góc quê nhà Empty Một góc quê nhà

Bài gửi by phuochieu 15/09/09, 06:32 pm

Tùy bút

Vườn bồ ngót

Khu vườn ấy trước cửa nhà nội, cách một lối đi là dòng sông trầm tư, mơ mộng ngày hai con nước lớn ròng …Và mùa nước nổi chính dòng sông ấy đã tràn bờ mang phù sa làm cho khu vườn ấy thêm mầu mỡ để bồ ngót thêm xanh
Khu vườn ấy có tự bao giờ tôi cũng không rõ, chỉ biết khi tôi bắt đầu nhận biết và gọi tên được nọi vật xung quanh là thấy nó đã tồn tại. Khu vườn ấy minh chứng sinh động cho niềm tự hào dân dã của người dân Miền Tây Nam bộ và cũng tạo nên nét tính cách phóng khoáng của người dân Miền Tây Nam bộ là “ lúa sau nhà, rau trước cửa, cá dưới sông”. Nghĩa là cái gì cũng có sẵn và thật dồi dào .
Khu vườn, hay nói đúng hơn khoảng sân ấy rộng chừng 50 mét vuông . Lúc tôi còn nhỏ, nội có trồng thêm bưởi.Những đêm trăng, gió nhẹ hoa bưởi ngát hương. Dưới góc bưởi là những vạt bồ ngót. Nhờ nước tưới bưởi mà bồ ngót đỡ khát vào mùa nắng gắt.
Nhà nghèo lại cách xa chợ nên nhà tôi ngày ấy có khi nửa tháng má mới bơi xuồng đi chợ một lần .Má bán nhiều thứ từ vườn nhà : dăm bảy nải chuối xiêm chín, bắp chuối, lá chuối tươi, vài ba chục chanh giấy, dừa khô, .. để lấy tiền mua đường, mỡ, nước mắm, hành tỏi và các thứ gia vị khác. Hạn hữu má mới mua một ký thịt ba rọi về kho nước dừa. Chính vì vậy vườn rau bồ ngót kia đã cung ứng nguồn rau quanh năm suốt tháng cho nhà nội và cả nhà tôi nữa . Còn thức ăn mặn thì…một tay tôi tìm kiếm. Nói nghe hơi khó tin nhưng tôi không hề nói ngoa một chút nào .
Đi học một buổi còn một buổi tôi đã đi câu cá hoăc bắt ốc dưới mương , mò hến dưới sông. Mùa nước đổ lại xúc cá bống bám dưới những dề lục bình không biết từ đâu trôi về nhiều vô kể, sóng đánh dạt vào bờ…
Ba má bảo tôi “sát cá”nên không đi thì thôi chứ xách cái rỗ ( để xúc cá) hoặc xách cần câu đi là chắc mẫm sẽ có cá cho đủ cả nhà ăn cả ngày .Tôi không hề coi cái việc ấy là vất vả, trái lại rất hứng thú, say mê. Có gì hứng thú cho bằng trời trưa ngồi dưới gốc mận hoặc gốc xoài mát rượi hiu hiu ngọn gió đồng chờ cá cắn câu? Hoặc chiều chiều ùa vào dòng nước mát rượi để xúc cá bống? Nhẹ nhàng đưa rỗ dưới dề lục bình, nhấc nó lên dạo dạo vài cái, sau đó giở rỗ lên .Những chú cá bống đen to bằng ngón tay cái tươi roi rói nhảy lia lịa cố thoát vòng vây của chiếc rỗ …
Mớ cá câu được đủ loại, nhiều nhất là cá lòng tong rồi cá rầm, cá he, cá rô đồng, rô biển, cá chài, cá đối, có khi có cả cá thác lác và tôm nữa hoặc mớ cá bống kia được má tôi kho khô để mỡ vừa mặn mặn, ngọt ngọt,béo béo…( sau này tôi cố học và má cũng tận tình truyền đạt kinh nghiệm nhưng chẳng khi nào kho đạt chất lượng như vậy hoặc gần như vậy). Cơm nấu bếp củi vừa chín tới, tô canh bồ ngót bốc khói và nồi cá kho khô kia là sự kết hợp hoàn hảo, là bài thơ hoàn chỉnh nhất mà tôi từng được biết từ thuở ấy đến giờ !
Lên cấp ba tôi phải trọ học ngoài thị xã Sađéc, tuần lội bộ 6 cây số về nhà một lần vào chiều thứ bảy .Tôi có một ngày chủ nhật như mơ: câu cá, bắt ốc hoặc tiếp ba làm cỏ vườn hay nhổ mạ, cấy lúa..Chiều chủ nhật lại lên đường, cụ bị thức ăn mang theo .Và bao giờ cũng vậy: có gào mên cá kho khô cho mấy ngày, có hàng giỏ bồ ngót non tươi mang theo..
Vào đại học Cần Thơ cách nhà hàng trăm cây số nên mấy tháng mới về, nhung nhớ chất đầy, tràn cả vào giấc ngủ đêm đêm .. Và dẫu xa vậy, hành trang quê nhà tôi mang theo cũng ngần ấy thứ quê, ngần ấy những yêu thương …
Rồi vào nghề,dạy xa nhà, rồi lấy chồng có “ giang san, có tổ ấm riêng của mình tôi vẫn đâu nguôi thương nhớ chốn xa xôi-nơi ấy có cha già luôn mong đợi, có mẹ già chiều chiều ra ngõ ngóng trông..
Hơn một năm ba bệnh nặng nằm một chỗ, tôi sắp xếp công việc tuần nào cũng về thăm và tiếp má chăm sóc ba .Và tuần nào cũng vậy, dù sớm hay muộn, bếp lửa than hồng vẫn ủ ấm nồi cơm và nồi canh bồ ngót , khi thì má nấu với dăm bảy con tép nhỏ, khi thì với nửa cái đầu của con cá lóc ( phần mình má dành kho cho ba )

Hình ảnh cuối cùng còn đọng mãi trong tâm trí tôi mồn một như nó đang diễn ra trước mắt, dù má đột ngột ra đi đã gần mười năm rồi . Đó là buổi chiều thứ bảy cuối cùng của má. Tôi về sớm hơn mọi chiều thứ bảy khác . Vừa dừng xe ngoài ngõ, tôi thấy má đang cắm cúi cắt những ngọn rau bồ ngót trong vườn.Nhìn thấy tôi má nở nụ cười như chưa bao giờ tươi như thế và ánh mắt dịu hiền của má cũng bừng sáng như ánh nắng chiều thật đẹp ngày hôm ấy:
-Hôm nay má cũng nấu canh bồ ngót với cá lóc, đúng không?
Tôi buột miêng hỏi và má cũng trả lời thật vui vì lời nói ấy trôi ra từ nụ cười yêu thương của má:
-Hôm nay má nấu canh thịt vừa mua của con Sáu dưới Tứ Qúy .Thịt mắc nhưng đỡ xương cho ba con ăn, bằm ra cũng tiện để má nấu canh. Bồ ngót nấu với thịt bằm cũng rất ngon mà còn bổ nữa…

Má mất, rồi ba cũng mất. Các chị lấy chồng xa, chẳng mấy khi có dịp về .Ngôi nhà cũ nát dần . Các chị mang bàn thờ ba má về nhà mình và dở ngôi nhà cũ kỹ ấy đi . Con của chú ba giờ ở nhà nội cũng thích loại rau nhiều dinh dưỡng ấy nên mang nó trồng lên nền nhà của tôi .Mỗi lần về giỗ ba má tôi lại đứng trên nền nhà cũ thẩn thờ …Lá bồ ngót cứ xanh vời vợi…
Tôi mang một bó cây bồ ngót già đã chặt ra từng khúc nhỏ, lại hốt một ít mùn đất từ khu vườn ấy về mảnh đất nhỏ xíu trước nhà mình để trồng, ngày ngày tưới nườc. Mảnh đất nhỏ mang hơi thở của quê nhà ấy giờ cũng xanh tươi như màu của khu vườn bồ ngót quê nhà …



Hữu Phước
phuochieu
phuochieu

Taurus Tuổi : 67
Đến từ : TP Cao Lãnh
Tổng số bài gửi : 70
Điểm : 132
Đã Được Cảm Ơn : 0
Registration date : 03/01/2009

Về Đầu Trang Go down

Một góc quê nhà Empty Re: Một góc quê nhà

Bài gửi by mafiafran 04/08/10, 11:35 am

cảm ơn... hay quá bạn ui

____________

Top Online Dating
new home builders Melbourne

mafiafran

Taurus Tuổi : 54
Đến từ : fasfasf
Tổng số bài gửi : 3
Điểm : 3
Đã Được Cảm Ơn : 0
Registration date : 03/08/2010

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết