Văn AK5
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

ĐÂT SỐNG-NHỮNG SUY NGHĨ VỀ CUỘC ĐỜI (Phần IV)

Go down

ĐÂT SỐNG-NHỮNG SUY NGHĨ VỀ CUỘC ĐỜI (Phần IV) Empty ĐÂT SỐNG-NHỮNG SUY NGHĨ VỀ CUỘC ĐỜI (Phần IV)

Bài gửi by phanthanhnhon 20/08/08, 04:28 am

ĐẤT SỐNG
Tàn văn (Phan Thành Nhơn)
IV


Biết rằng việc nào khi làm cũng có hậu quả của nó.. Ở đời, lắm đắng cay rồi thêm một chút cay đắng nữa cũng không có gì đáng nói.

Khi phía trước toàn là màu xám, thì còn gì nữa để trông mong một tương lai tốt đẹp. Ngày ngày đối mặt với những điều đáng buồn.

Nếu biết như thế, gần chục năm về trước quyết định biệt xứ, tha hương cầu thực còn hơn.

Bây giờ chỉ biết ngồi khoanh tay chấp nhận số phận của mình.

Tìm đâu lối thoát của cuộc đời?

Đừng nói gì đến mọi người là tốt nhất. Hãy câm nín như mình không biết gì và đừng nên nói gì.

Cái đáng tiếc của một đời người là mình đã làm những việc không đáng làm.

Lặng thầm là hơn. Mặc cho thế sự dần trôi.



Đừng nên đụng chạm nhiều vào cuộc đời, nên an phận thủ thường. Mọi người cứ làm gì thì làm.

Ai sẽ chết? Có khi hối mà không kịp. Nói để làm gì? Nên lặng lẽ làm công việc của mình. Đến đâu thì đến.

Làm việc gì cũng có cái giá phải trả của nó.

Đừng nên làm những việc vô ích, nhắc nhở chỉ bằng thừa. Thà phớt lờ còn hơn. Cứ để mọi việc trôi qua. Ai làm gì cứ làm.

Phó mặc tất cả. Tình người là bài toán khó giải. Cả một khối hổn độn trong một quãng cuộc đời chật chội.

Đừng nói đến mà làm gì! Sẽ đi về đâu, khi mọi việc vẫn thế, hãy nhìn thế sự trôi qua trong lặng thầm và đong đầy đau xót.

Chưa chắc ngày mai là như thế.

Đến đâu cũng vậy thôi. Những lụy phiền luôn vượt trội hơn những niềm vui và hạnh phúc. Ai mà được hạnh phúc một cách yên ả thì niềm hạnh phúc đó chẳng có gì gì đáng nói.

Thời gian sẽ trả lời tất cả. Số phận của từng con người sẽ lần lượt có đáp số. Mai này tất cả rồi cũng sẽ khép lại. Mong sao sự khép lại ấy còn một chút ý nghĩa nào đó.

Đã làm con người mà có cái tâm thấp hèn, mưu mô quá thì hơi khó sống trước vài thế lực phản kháng.

Cái tồn tại quyền lực chỉ là nhất thời, còn cái lâu dài là dựa vào cách đối nhân xử thế. Dụng người bằng cách vắt chanh bỏ vỏ còn gì để nói. Không ai có thể giấu cái chân tướng của mình lâu dài được.

Cố làm xong nhiệm vụ của mình, an phận là hơn. Qui luật cuộc đời ai mà trốn chạy được. Mỗi con người đều có kết cục khác nhau.

Cuộc đời mỗi con người, sống sao cho có ý nghĩa thật là khó. Mỗi con người có một bản tánh khó đổi dời.

Ai cũng muốn mình có một cuộc sống tốt hơn. Nhưng mỗi con người có những hoàn cảnh khác nhau, không ai giống ai. Hoàn cảnh đã thế khó mà cải thiện. Chỉ có cách cố gắng vượt qua mà thôi.

Cả cuộc đời chất chứa hẩm hiu là nhiều. Niềm vui chả được bao nhiêu. Số phận từng con người hình như đã định sẵn. Nói nhiều cũng có được gì đâu.

Cố vượt qua để rồi bản thân cảm thấy lòng nhẹ hẳn khi mọi việc cũng sẽ vào lãng quên.

Hãy tự tìm cho mình một khoảng đất sống. Tất cả mọi người đều là bài toán chứ nhiều ẩn số.

Ở đâu cũng thế thôi, cứ làm cho xong trách nhiệm của mình, bon chen cho lắm chỉ nhận phần buồn chán cho mình thôi.

Đi tìm những niềm vui, để được vui, để dược vui trong cuộc sống, dù cuộc sống còn chất chứa đầy những khó khăn.

Muốn có tiền phải có phải bỏ công sức của mình ra, chứ tự dưng đồng tiền đến một cách dễ dàng thì nó ra đi cũng thật dễ dàng.



Người ta thường nói "của thiên, trả địa", bao giờ cái chính đáng đều là cái vĩnh cửu cả, thấy đó rồ mất đó.

Cũng sẽ trôi qua tất cả theo dòng chảy thời gian.

Chỉ biết vượt qua tất cả những gì khó khăn chủ quan của bản thân cà khó khăn của khách quan.

Thời gian sẽ trảlời và phơi bày những gì tồn tại trong một quãng thời gian trước đó. Chỉ biết chờ thôi...

Đã là bản chất rồi thì con người khó mà thoát ra được. Ai mà chả ham danh vọng, những danh vị đó có xứng đáng với mình không. Những việc mình làm mà không làm cho mọi người được thoải mái thì đừng nên làm.

Ai mà chẳng muốn đối mặt với niềm vui,sự dễ chịu. Cuộc sống đâu bao giờ dễ dàng thế, thuận lợi thế.

Cuộc sống biết bao điều để nói, xấu tốt, khen chê...Tất cả mọi điều đều có chuyện để nói.

Con người chỉ biết chấp nhận, mọi lẽ đời đều có cái giá phải trả của nó, đắt rẻ đều có chuẩn mực hẳn hoi. Những việc mình đã làm trong quá khứ, hiện tại đến mai này mình sẽ trả lại thôi...

Đối diện với cuộc sống, với con người càng nhiều càng đáng sợ. Niềm vui của người chỉ là những gì gượng gạo, tất cả chỉ là muôn ngàn tủi hận, buồn chán...

Có mong chờ những hoài bão, dù hoài bão đó to hay nhỏ. Rồi cuộc đời cũng có trang cuối cùng. Nó sẽ khép lại như thế nào?

Mỗi ngày cứ đối mặt với những cái đáng buồn. Phải tập thói chai lì, biết lặng thinh, vô tình trước những gì đầy buồn chán.

Đã sống làm một kiếp người mà sống mất tính người đi, trong lòng cảm thấy như có một cái gì đó hơi ngài ngại cho khoảng đời còn lại của mình.

Nghĩ thì dễ, nhưng khi thực hiện thật là khó.

Luôn luôn đối mặt với mọi điều buồn chán làm cho bản thân cũng buồn chán. Chỉ có thời gian sẽ làm tất cả, nó sẽ xóa sạch, nó sẽ phủ dày những hình ảnh xưa cũ.

Tất cả rồi sẽ bước qua trong lặng thầm. Cố sống trong mọi điều bình dị. Bon chen để làm gì? Kết cục vẫn là con số không.

Tìm đến nhân nghĩa rất khó. Sống có nhân nghĩa càng khó hơn. Cố phớt lờ để vượt qua tất cả.

Đừng mong mỏi lẽ công bằng ở trên đời. Tất cả đều nằm trong sự tính toán.

Tất cả rồi sẽ chấm hết. Hiện tại rồi sẽ dần trôi vào bóng mờ của quá khứ. Một tương lai không mấy gì sáng sủa của một người tồn tại trong một hoàn cảnh thiếu may mắn.

Cái nghèo khổ cứ đè nặng trên vai mãi, biết bao giờ vơi đi?

Lắm lúc tự xoa dịu nỗi khổ của mình bằng cách đọc thầm câu "Trời có con mắt thật!". Tất cả như là định mệnh, không thể nào cưỡng lại được.

Tình cảm của con người bị chi phối rất nhiều bởi cái nghèo-cái giàu.

Những người lắm tiền nhiều của, có chức có tước...sao mà khó gần gũi quá. Khi còn khố rách áo ôm thì mọi điều rất dễ chịu.



Ở đời, cái gì cũng có cái giá phải trả. Dù thế nào đi nữa, tất cả cái mình đã làm, đang làm, sẽ làm ít nhiều cũng nằm trong toan tính. Ai mà biết được điều gì sẽ xảy ra trong ngày mai.

Có ai ngờ được những gì sẽ xảy ra cho mình. Sống ở đời phải có ước mơ, việc biến ước mơ thành điều thực sự mới là điều đáng nói.


Viết từ 18/4/2004 đến 30/5/2004


phanthanhnhon
phanthanhnhon
Người Quản Lý
Người Quản Lý

Libra Tuổi : 63
Đến từ : Đồng Tháp
Tổng số bài gửi : 589
Điểm : 2012
Đã Được Cảm Ơn : 2
Registration date : 27/07/2008

https://vanak5.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết