Văn AK5
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

TRUYỆN "GIẬN HỜN" (2)

Go down

TRUYỆN "GIẬN HỜN" (2) Empty TRUYỆN "GIẬN HỜN" (2)

Bài gửi by phanthanhnhon 28/09/08, 04:43 am

GIẬN HỜN
Phan Thành Nhơn

Một chiều thứ bảy thành phố đã lên đèn Thủy đến tìm Hoàng ở nhà trọ. Bà chủ nhà đang ngồi nói chuyện với ông chủ của Thủy, để chiếc xe đạp ở trước nhà, bước vào hỏi bà chủ.
- Thưa bác, có anh Hoàng ở nhà không?
Bà chủ trả lời:
- Có! Cháu ngồi đây, Bác vào gọi gọi thằng Hoàng ra cho!
Thủy ngồi vào ghế, một lát sau Hoàng ra gặp Thủy. Ông chủ và bà chủ vào nhà trong. Hoàng và Thủy nói chuyện với nhau. Ngồi vào ghế, Thủy lặng lẽ nhìn Hoàng. Sau một lúc yên lặng Thủy khẻ nói nới Hoàng:
- Đêm nay anh có rảnh không? Lúc này em buồn quá chẳng chẳng có chuyện gì làm. Đêm nay mình đi dạo ít vòng nghe anh?
Hoàng biết Thủy rất buồn Hoàng, vì cả hơn hai tuần nay, vào lớp Hoàng không nói gì với Thủy. Chắc có chuyện gì buồn bực, vào lớp Thủy thấy lúc nào Hoàng cũng có nét mặt hầm hầm.
Hoàng đang bực dọc vì những thằng bạn của mình, Hoàng rất chua xót về cách đối xử tồi bại của bạn mình đối với mình. Vào lớp học, Hoàng ít nói, bực dọc đối với bạn bè và không nói rằng gì đến Thủy.
Đến chiều thứ bảy ấy, Thủy đến tìm gặp Hoàng để tìm hiểu nguyên do của một sự lạnh nhạt. Thủy tự nhủ mình, mình phải tìm hiểu tâm trạng của anh chàng khó tính mà mình đã từng yêu thương suốt một năm trời.
Hoàng cũng muốn tâm sự cho Thủy hiểu tâm trạng của mình, nhưng sợ người yêu mình buồn lây. Từ những hiện tượng đó làm cho Thủy rất nghi ngờ và mất lòng tin đối với người yêu của mình.
Hoàng khẻ nói với Thủy:
- Em ngồi đây một lát nhé!
Hoàng vào trong một lát, Hoàng trở ra Hoàng dẫn chiếc xe đạp của mình cùng với Thủy ra ngoài cửa. Thủy lại mở khóa chiếc xe mi ni và dẫn ra, đi theo Hoàng. Hoàng và Thủy cùng trò chuyện.
Trời sắp mưa.
Những cụm mây đen đang kéo phủ trùm lên thành phố, những lằn sét lóe sáng lên trên không trung xám xịt. Cơn mưa bắt đầu rơi hạt. Những hạt mưa lành lạnh rơi trên áo. Dù ngoài trời mưa gió lạnh lùng, nhưng trong lòng Hoàng và Thủy vẫn thấy ấm.
Trên những con đường quen thuộc của thành phố, Hoàng và Thủy lại tiếp tục những ngày hạnh phúc, nhưng những đám mây đen u ám của cơn mưa làm cho Thủy và Hoàng liên tưởng đến hình ảnh không tốt đẹp của tình yêu hai đứa.
Dưới cơn mưa, Thủy và Hoàng đứng dưới hàng cây của thành phố. Dù mưa còn nặng hạt, nhưng Thủy và Hoàng vẫn thấy trong người có những cảm giác rất hạnh phúc, không bao giờ cảm thấy lạnh lẽo.
Thủy tâm sự với Hoàng, hòa trong tiếng rì rào của những giọt mưa:
- Cũng cơn mưa ngày nào mình cũng được gần nhau như thế này. Anh còn nhớ không, đêm ấy mình cũng được gần nhau dưới cơn mưa nơi một thị xã xa lạ. Em thấy cuộc đời như có gì lưu luyến quá anh ơi!
Những giọt mưa cứ tiếp tục đổ như vô tình không biết có Thủy và Hoàng đang đợi cơn mưa dứt hạt. Hoàng khẻ áp môi bên má người yêu thỏ thẻ:
- Em có biết không! Kỉ niệm đối với anh là cái gì hạnh phúc nhất, nó không bao giờ chôn vùi trong tâm trí của anh. Ngày ấy, tâm hồn anh trống trải như bãi sa mạc khô cằn. Nhưng em đến với anh như những giọt nước mát rượi cứu vớt một tâm hồn sắt đá, đã từng giấu kín trong một hang đá xa xôi mù tít. Em có biết không, em như một thiên thần của niềm vui chợt đến với anh.
Thủy vẫn im lặng. Lúc ấy, Thủy như một bông hoa trong vòng tay ấm áp nâng niu của anh chủ vườn hoa đáng yêu. Vòng tay người ôm ấp mình đã xóa tan những nỗi cô đơn của Thủy những ngày đã trôi qua.
Mưa vẫn còn rơi nặng hạt. Thủy khẻ nói với Hoàng:
- Thôi mình về anh nhé! Đêm đã khuya quá rồi về nhà trễ quá ba má la em đó!
Giữ đêm mưa của thành phố thân quen Hoàng và Thủy trở về nhà với những suy nghĩ xa xôi và hai người luôn mơ ước được gần gũi nhau mãi như cơn mưa ngày nào.
Về đến hà, Thủy và Hoàng lặng lẽ giã từ nhau bằng nụ cười thân ái. Một mình lẻ bước trên phố vắng đang đổ cơn mưa tầm tả, Hoàng chợt buồn nghĩ xa xăm đến những giây phút cô đơn không được thấy mặt người yêu. Từ giây phút yêu mến Thủy, Hoàng luôn mơ ước được gần mãi mãi người yêu, không muốn rời xa một giây, một phút nào.
Mưa vẫn rơi một cách vô tư trên thành phố quen thuộc.
Về đến nhà trọ, quần áo của Hoàng ướt hết. Giữa cơn mưa Hoàng đang nhớ về kỉ niệm.
Mùa Giáng sinh năm rồi Hoàng và Thủy đi đến nhà thờ, Thủy và Hoàng cùng nguyện cầu cho tình yêu hai đứa.
Góc giáo đường, Hoàng và Thủy lặng lẽ nhìn nhau rồi chợt nở nụ cười trìu mến Thủy khẻ bảo với Hoàng:
- Em sung sướng và hạnh phúc quá anh à! Nếu mà chúng mình được gần gũi mãi thế này chắc vui lắm hả anh!
Hoàng nhìn những người xung quanh nghĩ miên man. Không biết ngày mai này cuộc đời rồi sẽ ra sao. Thủy có còn yêu mình như thế này không Hoàng chợt nhớ lại lời của một thằng bạn thân: "Người con gái sau tiếng yêu là lời nói phản bội". Đến bao giờ Hoàng mới thấm thía câu nói ấy. Hoàng lại lo sợ không biết mình giữ nởi hạnh phúc trong tầm tay của mình không?
phanthanhnhon
phanthanhnhon
Người Quản Lý
Người Quản Lý

Libra Tuổi : 63
Đến từ : Đồng Tháp
Tổng số bài gửi : 589
Điểm : 2012
Đã Được Cảm Ơn : 2
Registration date : 27/07/2008

https://vanak5.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết