Văn AK5
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

GIAI PHẨM HÈ 77 (1)

Go down

GIAI PHẨM HÈ 77 (1) Empty GIAI PHẨM HÈ 77 (1)

Bài gửi by phanthanhnhon 21/09/08, 04:47 am

LỜI TỰA
Giai phẩm HÈ 77, một tác phẩm do các "cây bút học sinh" sáng tác, phóng tác, trích lại...Dù rằng đây là những bài văn, bài thơ không có gì là hay với giỏi. Nhưng nó đánh dấu chặng đường học tập suốt mười năm dài đăng đẳng.
Giai phẩm này ghi dấu kỉ niệm một dài ngồi dưới lớp 10AB1. Những kỉ niệm khó quên trong cuộc đời người học trò. Bên lớp học, những thầy cô, những bạn bè, những kỉ niệm buồn vui, cùng những ngày còn bước chân vào mái trường mang tên cấp 3 Đồng Tháp thân yêu. Hôm nay, sân trường đã có những cánh phượng đang rơi trong những đợt gió của mùa hè 77 này. Ôi! tiếng ve như "cuốn băng" được phát ra bằng máy "thâu băng" thiên nhiên. Mỗi năm cứ đến mùa hè là cuốn băng đó lại phát ra những âm thanh quen thuộc: tiếng ve sầu.
Với sự góp mặt hầu hết các bạn trong lớp 10AB1. Làm cho giai phẩm HÈ 77 thêm phần phong phú. Đây là một kỉ niệm của thời "Áo trắng", nó cũng là thành quả của một năm dài rèn luyện "văn chương".
Ước mong năm tới sẽ có thêm giai phẩm HÈ 78, cũng với những khuôn mặt thân quen của 10AB1 ngày xưa.
Lớp 10AB1
1.VÀO HẠ
Có một sớm mai nào đó, thức dậy ta thấy trời đất có một cái gì khác lạ; sự mát mẻ của mùa xuân đã biến mất, nhường chỗ cho một cảm giác oi bức bao phủ khắp người.
Có một trưa nào đó, đi học về ta bỗng nhiên gặp một đóa hoa phượng vô tình rơi trên áo bạn, màu hoa đỏ tươi như tấm lòng nhiệt huyết của những người mới lớn.
Có một chiều nào đó, hồn rãnh rang nhưng lòng đơn độc,trên chiếc võng nằm xem sách ngoài vườn chợt nghe một âm thanh dịu dàng quen thuộc từ trên cao vọng xuống. Con ve sầu, người bạn cũ đã trở lại cùng ta khi ca vang khúc hát giao mùa. A, đã vào hè rồi còn gì!
Hai chữ màu hè đã ghi trong ta ít nhiều xao xuyến. Có ai đang sống ở đời học sinh mà không thấy nuối tiếc khi niên học đã tàn! Ta tiếc gì đây? Làm sao mà nói cho hết! Gắp quyển sách lại, cầm cái gương lên ta lại còn buồn hơn khi thấy mình già hơn một chút. Cầu xin người, xin đời, xin ta, xin những linh hồn trẻ và thời gian hãy dừng chân tại một đỉnh ước mơ nào đó, cho mùa xuân với muôn sắc hoa tươi, cho mùa hạ đừng nấu nung lòng li biệt, cho mùa thu có những lá nàng rơi, cho mùa đông thôi đừng buốt giá. Để kỉ niệm ngày nào ta bên nhau không vụt mất, để chúng ta vui trọn vẹn học đường.
Nơi đây! Ta lấy sách "học trò" làm gối, lấy cỏ "vô tư" làm nệm ấm lót giường, lấy "màu lá xanh" làm cánh quạt mát những mộng mơ...nhưng đừng quên những buổi học mệt nhừ, những lần giáu sư gọi không thuộc bài, những lần đùa nghịch ném giấy chọi nhau trong các giờ học đáng chán. Và cũng đừng quên những lúc sư phụ Hùng "cà lăm", cô Mai trong những lần lao động, thầy Trung trong những giờ yên lặng như tờ...nhớ những giờ phút trong lớp "cựu lớp trưởng" luôn cho "chạy ngựa" trong lớp, với những lúc lên "cơn mát" và vui nhất trong những giờ văn. Ôi! thắm thiết ngọt ngào, ôi chua chát đắng cay (phải không các bạn)...thật không gì bằng tuổi trẻ, vừa vụn dại vô tư, vừa ví von, vừa ngang bướng.
"Tình nào sâu cho bằng "tình đoàn thể"
Đẹp nào bằng "lứa tuổi của học sinh"
Nhưng thôi, than thở mà làm gì? Đổi thay vốn là chuyện thường tình của trời đất. Hãy như con ve kia cứ mỗi lầ hè sang lại chăm chỉ làm tròn bổn phận của mình là ca vang khúc hát ân tình. Tiếng hót nếu không làm cho người khác vui thêm thì ít nhất cũng đã làm cho chính mình trẻ lại.
Võ Ngọc Hồng
* Thầy Hùng ( Thầy Lê Vũ Hùng dạy môn Văn lớp 10AB1-cố thứ trưởng Bộ GD-ĐT)
Thầy Trung ( Thầy Đỗ Quốc Trung dạy môn Chính trị)
Cô Mai (Cô Phan Thị Xuân Mai-GVCN)
Cựu lớp trưởng (Chung Văn Lý-hiện là giáo viên dạy ở TPHCM)
(NBT)
2. HẠ TRẮNG-ÁO TRẮNG
(Nguyễn Ngọc Thanh Tuyền)
Hạ đã về! Phải, hạ đã về! Những âm nhạc sầu áo não cũa những chú ve vẫn triền miên vang mãi với thinh không, những cánh hoa học trò rộn ràng, trên cành cây, trên lối cỏ, trên mái ngói, trên tóc xanh và trên mọi nẻo học đường. Tất cả đều thầm lặng, buông xuôi, mặc cho gió hè đưa đẩy. Một thoáng ưu tư nào chợt đến, báo hiệu một ngày li biệt gần đây.
Có ai hiểu được nỗi buồn hoa phượng? Có ai thấu dùm nỗi buồn Áo trắng? Áo trắng đẹp, Áo trắng thơ, Áo trắng sầu, Áo trắng khóc. Áo trắng cũng là một đóa hoa học trò mà người ta thường ca ngợi cái nhỏ nhắn, xinh xinh cái dễ yêu của nó. Có những chiều tan trường về, những tà cáo trắng tung bay trên bờ đại lộ, quấn quanh tấm thân ngà ngọc của người học trò bé bỏng thơ ngây những đóa hoa học trò đã hé nụ cười hồn nhiên, thân ái sau một buổi học tập say sưa, ôm trọn mối tình thương yêu chân thật của thầy, của bạn. Một thời Áo trắng, một chuỗi ngày cắp sách đến trường ai mà không luyến tiếc khi đã đi qua? Áo trắng ơi! A19 trắng đẽ thương làm sao ấy!
Những tà áo trắng màu trinh,
Những tà áo trắng đượm tình thơ ngây.
Những tà áo trắng màu mây,
Những tà áo trắng làm say lòng người.
Nói sao cho hết cái ý nghĩa đậm đà của màu áo trắng. Nhưng mỗi áo trắng đều có một sắc thái riêng biệt, độc đáo của nó.
Cuộc đời áo trắng là "một đám mây mù đen tối và chùn xuống thấp, mưa có thể rơi bất cứ lúc nào cũng như Áo trắng có thể khóc bất cứ lúc nào". Hằng ngày, Áo trắng phải vượt qua những hàng cây râm bóng để miệt mài đèn sách nuôi trọn ước mơ: vươn tới một ngày mai tươi sáng.
Vũ trụ huyền bí, vũ trụ bao la xoay vần trái đất, đẩy đưa cuộc sống nhân loại qua bốn mùa thay đổi. Không phải hạ về áo trắng mới thấy buồn mà suốt một quá trình biến chuyển: xuân, hạ, thu, đông. Áo trắng luôn mang một nỗi buồn vô tận, những giọt mực tim tím dấy lên áo trắng là những chuyện buồn thầm kín của Áo trắng.
Áo trắng em chưa vướng bụi đời
Chưa từng mơ ước chuyện xa xôi
Nhưng nay gặp đời chua xót
Áo trắng này nguyện trắng mãi thôi.
Phải rồi! Áo trắng mình vẫn trinh nguyên, vẫn giũ vẹn cái hương thơm của loài hoa cắp sách đến trường. Các bạn ơi! Dù buồn hay vui, dù thương hay ghét cũng đều dễ mến, hồn nhiên như đóa hồng nhung, như đôi bướm thắm trong khu vườn mơn trớn. Rồi một ngày không xa lắm, chúng ta sẽ cùng nhau họp mặt lần cuối trong niên học sau cùng để kí ức mình lắng lại vài dấu chân kỉ niệm để khỏi bàng hoàng, xao xuyến bước vào mùa chia tay...Và thời gian sẽ xuôi khiến chúng mình gặp nhau trong vườn tao ngộ với ánh nắng ấm áp dịu dàng của trời thu, với thầy mới, bạn mới, với lớp học mới. Tất cả mọi thứ đều mới mẻ.
Áo trắng, áo trắng tôi yêu!
Giữa muôn ngàn đóa hoa thời đại sặc sỡ muôn màu nổi bật lên một đóa hoa trắng trẽo, trinh bạch, không bị quyến rũ trước mọi thứ vui chơi, lãng phí...
phanthanhnhon
phanthanhnhon
Người Quản Lý
Người Quản Lý

Libra Tuổi : 63
Đến từ : Đồng Tháp
Tổng số bài gửi : 589
Điểm : 2012
Đã Được Cảm Ơn : 2
Registration date : 27/07/2008

https://vanak5.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết